Những công ty khai thác vàng và nghiệp vụ phòng ngừa rủi ro - Sách kinh doanh vàng của Jonathan Spall - AKHSP

loading...

Nghiệp vụ phòng ngừa rủi ro do một công ty khai mỏ Australia thực hiện lần đầu tiên. Công ty này phấn khởi khi một ngân hàng chuẩn bị mua vàng mà họ dự kiến phải sản xuất trong 5 năm với mức giá tương đương thời giá thị trường. Rõ ràng, họ đã bỏ qua một điều rằng vàng là một thị trường contango (được gọi như vậy vì đường cong có hướng đi lên). Nếu trở thành hiện thực, một thương vụ như vậy sẽ đem lại lợi nhuận lớn cho ngân hàng liên quan.

Quả thực, khái niệm về contango là phần then chốt đối với nghiệp vụ phòng ngừa rủi ro. Vậy, contango là gì?

CONTANGO

Đối với nhiều loại hàng hóa, đường cong giá thông thường theo hướng đi xuống, cụ thể là đường giá dốc xuống cho thấy mức giá lần giao gần nhất cao hơn những lần giao về sau, phản ánh mức cung thuận lợi và hàng hóa vật chất sẵn có. Thường lượng hàng hóa này tích trữ cho vài ngày hoặc vài tuần, mức giá cao hơn gần đó phản ánh mức độ khan hiếm tương đối của hàng hóa.


Tôi đã tìm hiểu một số lý do tại sao giá vàng thường đi lên và thấy rằng vàng trên thực tế được giao sau. Đối với tôi, giao sau (forwadation) là một từ được các cá nhân có ít kinh nghiệm về thị trường vàng bàn luận, và quả thật, tôi chưa bao giờ nghe thấy thuật ngữ này được sử dụng trong giao dịch. Thay vào đó, thuật ngữ contango được nhiều nhà giao dịch chấp thuận rộng rãi.


Một ví dụ cụ thể hơn: nếu một công ty khai thác vàng chuẩn bị bán cho tôi vàng giao ngay (giao trong thời gian hai ngày giao dịch), tôi sẽ phải trả cho họ 975 đô-la/ounce theo mức giá thị trường hiện thời. Nếu cùng nhà sản xuất đó muốn bán vàng cho tôi song giao nó trong 10 năm, tôi sẽ phải trả hơn 1.400 đô-la/ounce.

Công thức tính đơn giản, như thể hiện trong ví dụ sau: 

Vàng giao ngay (XAU) = 975 đô-la

Tỷ giá chào bán kỳ hạn của vàng (GOFO) = 4,5%

Ngày (t) = 3.652 (số ngày giữa lần giao ngay và ngày giao) Công thức tính như sau:

Vàng giao trong 10 năm = XAU + (((XAU x GOFO)/360) x t)

= 975 đô-la + 445,088 đô-la

= 1.420,088 đô-la

Bất ngờ là khi giá vàng tăng lên, quy ước thị trường sẽ sử dụng ba số thập phân cho giá. Vì vậy, đối với trì hoãn giao hàng, có khía cạnh hấp dẫn về mức phí bảo hiểm 445 đô-la so với mức giá giao ngay; vàng giao ngay được giao ở London và New York hai ngày kinh doanh sau khi thực hiện giao dịch cho phép thanh toán bằng đồng đô-la (ở New York) và vàng (ở London). Chắc chắn, điều có ý nghĩa đối với các công ty là bảo toàn rủi ro về giá ít nhất là một phần đầu ra trong những năm tiếp theo để bảo toàn luồng tiền mặt và đảm bảo sự sống còn của công ty khai mỏ?

Khái niệm contango tạo ra những công cụ tài chính hấp dẫn với những người sử dụng nghiệp vụ phòng ngừa rủi ro. Điều này là vì các mô hình thành lập giá quyền chọn theo giá giao sau (bao gồm lãi suất và chi phí lưu giữ, v.v…) và việc xác định được giá giao ngay chênh lệch bao nhiêu so với giá giao sau là một cách đánh giá chi phí quyền chọn. Sử dụng ví dụ ở trên, một công ty khai mỏ có thể tin rằng giá vàng ở thời điểm hiện tại là 975 đô-la, là mức giá nếu bán trong thời gian dài hơn sẽ tốt hơn. Mô hình quyền chọn cho công ty khai mỏ biết rằng chi phí bảo đảm này trong 10 năm, mua quyền chọn bán, là 95 đô-la/ounce. Liệu giá này có xứng hay không? Có thể là có, khi so với quyền chọn tại thời điểm giá giao sau là 1.420 đô-la, sẽ mất chi phí 255 đô-la/ounce.

Trong nhiều trường hợp, các công ty quyết định rằng họ thà bán các quyền chọn để có phí bảo hiểm hơn là phải trả cho chúng. Vì vậy, một công ty khai mỏ có thể bán quyền chọn bán vàng trong 2 năm có giá trị 1.500 đô-la để lấy 40 đô-la, lý do là mức giá đó không thể thu hồi bằng một tỷ lệ cao như thế trong 2 năm. Tuy nhiên, vẫn có khả năng phát sinh các vấn đề khi không xác định được ai là người quyết định thực hiện phương án này: người chủ của quyền chọn mua hay chọn bán – bên khai mỏ trong ví dụ đầu tiên song lại là ngân hàng trong ví dụ thứ hai. Vì vậy, mặc dù 1.500 đô-la có vẻ là mục tiêu khó đạt được trong vòng 2 năm, nhưng Long Term Capital Management (Quản lý vốn dài hạn) lại đạt được điều đó. Vì vậy, nếu sử dụng nghiệp vụ phòng ngừa rủi ro, thì nên dùng trong tương lai gần hơn là tương lai xa.

Rõ ràng, về bản chất, lập luận về nghiệp vụ phòng ngừa rủi ro mang nhiều sắc thái hơn so với điều có thể nêu rõ trong cuốn sách này không chỉ do chiến lược khác nhau mà còn vì chúng rất phụ thuộc vào biến động của thị trường sau này. Nếu giá vàng phục hồi theo các mức hiện thời, những công ty gần đây mua bảo hiểm phòng ngừa rủi ro này sẽ được xem là dự báo đúng, trong khi những công ty chỉ quản lý sổ sách để giảm thiểu kết quả tồi tệ sẽ bị coi là chậm chạp. Tuy nhiên, nếu xảy ra trường hợp ngược lại, khái niệm “người hùng” và “con số không” sẽ thay đổi nhanh chóng.

Tôi nghĩ rằng lập luận mạnh mẽ nhất có thể nghiêng về nghiệp vụ phòng ngừa rủi ro được đưa ra tại buổi họp báo một vài năm trước, khi chủ tịch của một công ty khai mỏ lớn cố gắng làm sáng tỏ về vàng, cho rằng một nhà sản xuất vàng nên hành động theo cách tương tự như bất kỳ công ty nào khác. Để chứng minh, ông ta so sánh việc điều hành một mỏ vàng với việc sở hữu cửa hiệu giày. Để bảo vệ được luồng tiền mặt và điều hành công ty của bạn theo cách kinh doanh thông thường, chắc chắn đây là lời khuyên đúng đắn, trừ phi có nhiều nhà đầu tư mua vốn cổ phần của các công ty khai thác vàng do họ muốn tiếp cận giá vàng. Họ tin rằng các mỏ được quản lý tốt và muốn thấy giá vàng tăng. Ngược lại, dường như khó có thể tìm được ai mua cổ phần trong một nhà máy sản xuất giày trừ phi kỳ vọng về giá đối với giày tăng.

Thực ra, không có sự liên kết nào giữa cách một số nhà sản xuất vàng thực sự đã làm và cách một số cổ đông muốn họ thực hiện.
SỬ DỤNG NGHIỆP VỤ PHÒNG NGỪA RỦI RO

Trong suốt những năm 1990, thời hoàng kim của việc bán giao sau, các công ty khai thác vàng Australia là những người sử dụng nghiệp vụ phòng ngừa rủi ro nhiều nhất, sau đó là các công ty ở Bắc Mỹ còn các công ty ở Nam Phi phần nhiều không dùng tới nghiệp vụ này.

Thậm chí tập quán của các nước cũng rất khác nhau khi một số công ty Australia dường như sử dụng nghiệp vụ phòng ngừa rủi ro 100% đối với sản lượng dự báo và một số thậm chí còn bán vượt mức sản lượng này khi họ tìm kiếm lợi nhuận ở thị trường xuống giá đang kìm kẹp ngành công nghiệp này. Các chiến thuật cũng khác nhau, với việc bán vượt mức các quyền bán lấy tiền ngắn hạn (hoặc mức delta thấp) trong khoảng thời gian thông thường từ một tháng trở xuống để chốt giá bán một tỷ lệ sản lượng mỏ trong nhiều năm, thậm chí trong một số trường hợp tới 15 năm.

Chính các sản phẩm cũng có thể khác nhau, từ kinh doanh thông thường tới những quyền chọn đặt rào phức tạp. Đổi lại, những sản phẩm này có thể có liên quan tới các lĩnh vực nghiệp vụ phòng ngừa rủi ro của nhà sản xuất. Sự phụ thuộc lẫn nhau này rất có lợi cho ngân quỹ của các công ty khai mỏ nếu giá vẫn ở mức thấp, song nếu vàng tăng giá thì họ có thể không chỉ đối mặt với việc phải bán kim loại này với giá dưới giá thị trường mà còn phải trả lãi suất cao hơn cho số vàng mà họ đã vay. Khái niệm về vàng có lãi suất có thể mới mẻ với một số người song tôi sẽ quay trở lại chủ đề này trong Chương
 

Vào thời hoàng kim, như Virtual Metals Group và Haliburton Mineral Services ước tính, thị trường vàng toàn cầu bán ra trước khi vàng được khai thác là 102,8 triệu ounce (3.212,5 tấn). Vào cuối năm 2007, con số này đã giảm xuống chỉ còn 26,8 triệu ounce hay 837,5 tấn.

Vậy điều gì đã thay đổi? Câu trả lời ngắn gọn là giá vàng, nhưng tại sao và lỗi của ai khiến giá vàng lại thấp như vậy lại là một vấn đề khác. Tuy nhiên, chắc chắn có một lập luận vẫn còn phải bàn cãi, đặc biệt là trong suốt những năm 1990 khi các ngân hàng trung ương và các công ty khai mỏ đổ lỗi cho nhau.

Liên quan




0 comments Blogger 0 Facebook

Post a Comment

 

 
AKHSP ©Email: tailieuchogiaovien@gmail.com. All Rights Reserved. Powered by >How to best
Link:|khoahocsupham||SKKN|Tử vi|Science
Top
//