loading...
NHẬN THỨC VỀ VÀNGQua các phương tiện truyền thông, có thể thấy phần lớn mọi người đều không biết tường tận về thị trường vàng, nơi khách hàng chủ yếu là các ngân hàng trung ương. Quả thực, vàng là “đồng tiền” thứ ba sau đồng đô-la và đồng euro (EUR). Vì vậy, các ngân hàng cần thứ kim loại quý này cho kho dự trữ của mình: một phần quan trọng trong bất kỳ danh mục đầu tư nào.
Lướt qua một số nhận định công tâm gần đây, càng thấy xu hướng này nổi bật: “Nếu là thống đốc Ngân hàng Nhân dân Trung Quốc hay Ngân hàng Dự trữ Ấn Độ hoặc Ngân hàng Nhật Bản, chúng ta đều biết cái mình sẽ làm: chúng ta sẽ đưa đồng đô-la và EUR dự trữ ra chào bán một cách lặng lẽ nhưng liên tục và chúng ta cũng sẽ cố gắng kiếm vàng về một cách lặng lẽ và liên tục”. Dennis Gartman đã viết như thế trong bản tin hồi tháng 11/2005. Đây là chủ đề luôn được lặp lại của ông và nhiều nhà nhận định thị trường khác.
Trong một số trường hợp, các ngân hàng trung ương cũng tham gia tranh luận. Xem xét tình huống sau: “Trung Quốc nên tăng đúng mức kho dự trữ vàng của mình và mua thêm dầu mỏ, kim loại, và các khoáng sản chiến lược khác để mở rộng các kênh đầu tư của các kho ngoại hối”. Hãng Reuters đã dẫn những bình luận này của Xiang Junbo, phó thống đốc Ngân hàng Nhân dân Trung Quốc (Ngân hàng trung ương Trung Quốc).
Người Nga có thể cảm thấy vô cùng lo lắng khi Maria Gueguina, người đứng đầu bộ phận Quản lý Dự trữ Ngoại hối của ngân hàng trung ương của nước này, tuyên bố trong bài phát biểu trước hội nghị về vàng của LBMA ở Johannesburg (tháng 11/2005) rằng “Các tính toán của Ngân hàng trung ương Nga cho thấy khoảng 10% số vàng được dự trữ sẽ dành cho các yêu cầu đặc biệt”. Qua đó, tỷ lệ dự trữ hiện thời là 2,5%, sẽ buộc người Nga phải mua thêm khoảng 1.300 tấn (41,6 triệu ounce). Mặc dù bà Gueguina sau đó giải thích rõ rằng nhận định của bà chỉ mang tính “lý thuyết” nhưng giá vàng thế giới đã phục hồi nhanh chóng. Chủ tịch ngân hàng trung ương Nga được dẫn lời nói rằng “vấn đề vàng đang được thảo luận”, và hãng Reuters cho biết: “Tổng thống Nga Vladimir Putin đã cởi bỏ được gánh nặng sau ý tưởng tăng tỷ lệ vàng lưu trữ vốn đang tăng lên nhanh chóng của ngân hàng trung ương”. Tuy nhiên, số lượng vàng được lưu giữ, như Ngân hàng Trung ương Nga báo cáo với Quỹ Tiền tệ quốc tế (IMF), vẫn ổn định ở mức 438 tấn (là nước nắm giữ vàng lớn thứ bảy trên thế giới).
Mặc dù các nhà phân tích không cần phải tuyên bố về việc dự báo nước nào có thể sẽ phải mua vàng, tất cả điều cần làm là nhanh chóng làm tăng các kho dự trữ ngoại hối và có thể là duy tri mối quan hệ lỏng lẻo với Mỹ. Mỹ thường được xem là một nguyên do vì người ta cho rằng những nước muốn mua vàng thường không muốn nắm giữ một lượng lớn đồng đô-la. Vì vậy, một số nước được xem là những nước mua vàng là Arap Saudi, Nga, Ấn Độ, Iran, Venezuela, Nam Phi, Brasil, v.v…
NHỮNG NƯỚC NẮM GIỮ VÀNG
Những nước nắm giữ vàng lớn nhất thế giới và tỷ lệ dự trữ của họ được thể hiện trong Bảng 4-1

Đánh giá thực tế số liệu này cho thấy những nước nắm giữ vàng lớn nhất thế giới, chắc chắn về mặt tỷ lệ, là “những nền kinh tế cũ” của phương Tây cùng Trung Quốc và Nhật Bản ở châu Á. Tuy nhiên, tỷ lệ nắm giữ vàng của những nước này chỉ là tỷ lệ nhỏ so với toàn bộ trữ lượng vàng của họ.
Hãy xem xét các nền kinh tế châu Á, đơn giản là xem một số ngân hàng trung ương của họ nắm giữ lượng vàng ít bao nhiêu cả về mặt tỷ lệ và số lượng. Trong khi các quốc gia châu Á được liệt kê trong Bảng 4-2 nói chung nắm giữ ít hơn 3% so với trữ lượng vàng của họ, con số này đối với các nước châu Âu là hơn 50%.
Quả thực, nhìn lại số liệu thống kê đối với những động thái trong phần dự trữ vàng của các ngân hàng trung ương trong 10 năm qua, có một sự vượt trội về các dấu trừ. Nói cách khác, việc kinh doanh vàng là đặc điểm chi phối trong hoạt động của ngân hàng trung ương trên thị trường vàng. Đúng là có một số thương vụ mua sắm nhưng chúng có xu hướng tương đối khiêm tốn và thường xuất phát từ yêu cầu là các công ty khai mỏ trong nước quy mô nhỏ phải bán kim loại này cho ngân hàng trung ương và ngân hàng trung ương có thể bổ sung lượng vàng này vào kho dự trữ của mình hoặc bán ra thị trường quốc tế.
Chỉ có bên mua vàng hàng đầu thực sự là Ba Lan trong những năm 1990 - được cho là mua từ một ngân hàng trung ương châu Âu khác - cũng như những tuyên bố của Trung Quốc rằng họ đã mua vàng trong năm 2002 và 2003, và cuối cùng là thông báo của Archentina năm 2004 rằng họ đã mua xấp xỉ 30 tấn vàng để mở rộng kho dự trữ của mình.
Ngoài Ba Lan và Archentina, vụ mua vàng của Trung Quốc được xem là đáng kể nhất. Thông qua việc họ trước đây đã mua vàng và có thể sẽ tiếp tục làm như vậy, đặc biệt khi việc mua vàng của họ mới chỉ tạo ra 1,1% trong kho dự trữ ngoại hối đang không ngừng tăng lên của Trung Quốc.
Điểm lại một chút về lịch sử: Tháng 1/2002, Trung Quốc tuyên bố tăng lượng vàng dự trữ từ 12,7 thay đổi cho tới khi có thông cáo báo chí này. Việc gia tăng lượng dự trữ này đã xảy ra bất chấp có luật cho phép bán sản lượng vàng của nước này cho ngân hàng trung ương (Ngân hàng nhân dân Trung Quốc, còn gọi là PBoC). PBoC sau đó điều chỉnh giá trong nước để cho phép đưa vàng vào hay ra khỏi nước này. Gần như chính xác 1 năm sau đó, con số này tăng lên 19,29 triệu ounce hay xấp xỉ 602 tấn vàng. Nếu tuyên bố đó được đưa ra vào lúc này, có thể giá vàng sẽ nhanh chóng tăng cao do những nhà đầu tư sẽ tham gia mua nhiều hơn. Tuy nhiên, phản ứng tại thời điểm đó lại tương đối thờ ơ khi các nhà phân tích cho rằng ngoài các vụ mua vàng mới ra, thì việc gia tăng lượng vàng dự trữ mang tính cân đối nhiều hơn so với lượng được nắm giữ thực tế.
Trên thực tế, những con số báo cáo lên IMF không được kiểm toán độc lập, vì vậy, vẫn còn có những tuyên bố hoặc quá mức hoặc dưới mức về lượng dự trữ của một số nước.
Liên quan
0 comments Blogger 0 Facebook
Post a Comment